Vào năm 1946, trả lời phỏng vấn các nhà báo nước ngoài, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành”[1].
Cuộc đời, sự nghiệp, tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh đã minh chứng rõ vấn đề này. Suốt cả cuộc đời, Người đã không sống cho riêng mình mà sống vì dân, vì nước. Chính từ ham muốn tột bậc, độc lập cho đất nước, thôi thúc người thanh niên yêu nước Nguyễn Tất Thành từ đôi bàn tay trắng đã vượt qua biết bao gian khổ với đủ các loại nghề như phụ bếp dưới tàu, phục vụ nhà hàng, quét tuyết, làm báo…; Người vừa làm việc, vừa học tập và hoạt động cách mạng, bôn ba năm châu bốn biển, nằm gai nếm mật, không hề lùi bước trước những khó khăn, hiểm nguy; Người đã trải qua biết bao cảnh tù đày khắc nghiệt nhưng vẫn hiên ngang với một tinh thần lạc quan cách mạng, chan chứa niềm tin vào một tương lai tươi sáng vì một lý tưởng cao cả là đem lại độc lập cho dân tộc, mang lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho nhân dân.